20090404

Đau

Bao đêm thao thức giấc không an
Nén kín tâm tư, chẳng thở than
Khẽ mượn tiếng xưa ru cõi mộng
Chập chờn nửa thức, nửa mê man

Bừng tỉnh, cơn đau .. vật vã thân
Cắn môi nuốt lệ đắng muôn phần
Buông lơi chăn gối, vươn tay níu
Níu, níu hư không .. buốt, buốt chân

Xiêu xiêu lần bước vén màn đêm
Bảng lảng bóng ai rũ trước thềm
Thấm đẫm sương khuya hồn lây lất
Một miền hư ảo, nặng lòng thêm

Nguyện ước mong sao giũ bụi hồng
Liễu thôi oằn oại giữa thinh không
Tâm bình tịnh phủ an miên giấc
Phận mỏng, trần ai cũng cam lòng

Thức trắng canh thâu tóc bạc màu
Chong đèn hiu hắt dạ xanh xao
Nỗi niềm trút cạn, sầu trang giấy
Hạ bút thơ đề, một chữ ... đau.

Hạ Phượng


20090404

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn đăng nhập tài khoản Google (Gmail) để bình luận nhé.