Lặng lẽ nơi đây một góc trầm
Chong đèn nhặt chữ thật từ tâm
Ru mình tạm lánh đời hư ảo
Giữ chút bình yên dệt mộng thầm.
Hạ Phượng
20091102
20091102
20091016
Dấu Yêu Xưa
Hạ đã sang mùa dạ xuyến xao
Từng trang kí ức bỗng tuôn trào
Bâng khuâng phượng vỹ chiều ly biệt
Nắng đổ bên thềm giọt hanh hao
Niềm yêu thuở ấy lặng như tờ
Vén sợi tơ lòng dệt áng thơ
Tuyển tập đong đầy lời hẹn ước
Mười năm nét mực vẫn chưa mờ
Gió cuộn mây về úa có xanh
Hoàng hôn ngã tím lá xa cành
Mưa sầu giăng kín khu vườn mộng
Áo Trắng âm thầm vắng bút anh
Tìm về chốn cũ áng mây đưa
Góc nhỏ rêu phong dưới rặng dừa
Đại Học Cần Thơ tràn nỗi nhớ
Ninh Kiều ẩn hiện bóng người xưa
Sông buồn chở gió phủ đầy vai
Nhặt bước thời gian trĩu gót hài
Dõi mắt nương theo miền kỷ niệm
Nghe hồn lạc lõng giữa chiều phai.
Hạ Phượng
Từng trang kí ức bỗng tuôn trào
Bâng khuâng phượng vỹ chiều ly biệt
Nắng đổ bên thềm giọt hanh hao
Niềm yêu thuở ấy lặng như tờ
Vén sợi tơ lòng dệt áng thơ
Tuyển tập đong đầy lời hẹn ước
Mười năm nét mực vẫn chưa mờ
Gió cuộn mây về úa có xanh
Hoàng hôn ngã tím lá xa cành
Mưa sầu giăng kín khu vườn mộng
Áo Trắng âm thầm vắng bút anh
Tìm về chốn cũ áng mây đưa
Góc nhỏ rêu phong dưới rặng dừa
Đại Học Cần Thơ tràn nỗi nhớ
Ninh Kiều ẩn hiện bóng người xưa
Sông buồn chở gió phủ đầy vai
Nhặt bước thời gian trĩu gót hài
Dõi mắt nương theo miền kỷ niệm
Nghe hồn lạc lõng giữa chiều phai.
Hạ Phượng
20090826
Vẫn Còn Duyên
Đường về dẫu biết chẳng xa xôi
Sợi nhớ giờ đây hẳn khác rồi
Trúc cỗi thân vàng còn rậm rạp
Đề già lá bạc vẫn sinh sôi
Hồng kia nhẵn nhụi nào thu hút
Sấu nọ xù xì lại cuốn lôi
Tuổi lão duyên phai mà quyến rũ
Xương rồng chịu hạn giỏi hoài thôi.
Hạ Phượng
20090826
Sợi nhớ giờ đây hẳn khác rồi
Trúc cỗi thân vàng còn rậm rạp
Đề già lá bạc vẫn sinh sôi
Hồng kia nhẵn nhụi nào thu hút
Sấu nọ xù xì lại cuốn lôi
Tuổi lão duyên phai mà quyến rũ
Xương rồng chịu hạn giỏi hoài thôi.
Hạ Phượng
20090826
20090809
Quạnh
Xa người tiếng nhạc chừng hiu hắt
Vắng bạn lời thơ chỉ não nùng
Khuất nẻo tri âm hồn giá lạnh
Ngàn đời sóng vỗ cõi mông lung.
Hạ Phượng
20090809
Vắng bạn lời thơ chỉ não nùng
Khuất nẻo tri âm hồn giá lạnh
Ngàn đời sóng vỗ cõi mông lung.
Hạ Phượng
20090809
20090807
Dạo Biển
Trăng vàng ngửa mặt soi hờ hững
Sóng bạc nghiêng vai vỗ lạnh lùng
Một bóng chơi vơi tìm mộng cũ
Cung sầu thổn thức tiếng lòng rung.
Hạ Phượng
20090807
Sóng bạc nghiêng vai vỗ lạnh lùng
Một bóng chơi vơi tìm mộng cũ
Cung sầu thổn thức tiếng lòng rung.
Hạ Phượng
20090807
20090629
Kiêng
Nhà Nhỏ nuôi heo. Nhỏ thương mấy bé heo lắm, xem chúng như em của nhỏ, còn đặt tên cho tụi nó. Nhỏ chăm sóc cho chúng chu đáo từng bữa ăn. Mỗi lần tắm cho chúng, Nhỏ đều hát cho chúng nghe và trò chuyện với chúng.
Một hôm, Mẹ bán đi bầy heo, Nhỏ buồn vô hạn. Mâm cơm nhà nghèo có thêm miếng thịt. Nhìn dĩa thịt kho, Nhỏ bỗng nhớ đến bầy heo dễ thương và số phận của chúng.
Nghẹn ngào, Nhỏ buông đũa.
Từ đó, Nhỏ không bao giờ ăn thịt heo nữa.
Hạ Phượng
20090629
Một hôm, Mẹ bán đi bầy heo, Nhỏ buồn vô hạn. Mâm cơm nhà nghèo có thêm miếng thịt. Nhìn dĩa thịt kho, Nhỏ bỗng nhớ đến bầy heo dễ thương và số phận của chúng.
Nghẹn ngào, Nhỏ buông đũa.
Từ đó, Nhỏ không bao giờ ăn thịt heo nữa.
Hạ Phượng
20090629
20090619
Bên Sông
Ai thả hồn quạnh quẽ
Theo dòng nước lặng trôi
Gió hoàng hôn vuốt nhẹ
Chạm vào cõi xa xôi.
Hạ Phượng
Theo dòng nước lặng trôi
Gió hoàng hôn vuốt nhẹ
Chạm vào cõi xa xôi.
Hạ Phượng
20090520
Hoài Niệm
Ta ngồi nhặt chút hương tình cũ
Ủ kín hồn thơ một nét sầu
Ngấn lệ dâng tràn bao nỗi nhớ
Theo dòng ký ức chảy về đâu?
Hạ Phượng
20090520
Ủ kín hồn thơ một nét sầu
Ngấn lệ dâng tràn bao nỗi nhớ
Theo dòng ký ức chảy về đâu?
Hạ Phượng
20090520
20090517
Thôi
Then cài rũ mộng, ái tình treo
Bởi thiếp đời vương những nếp nghèo
Phận liễu âu đành cô lẻ bóng
Xin chàng trở gót kẻo sầu gieo.
Hạ Phượng
20090517
Bởi thiếp đời vương những nếp nghèo
Phận liễu âu đành cô lẻ bóng
Xin chàng trở gót kẻo sầu gieo.
Hạ Phượng
20090517
20090513
Tưởng Niệm
Gió chở hoàng hôn về tĩnh lặng
Sương mờ ẩn hiện bóng phù du
Cung đàn vắng tiếng người tri kỷ
Khói quyện tình xưa tỏa mịt mù.
Hạ Phượng
20090513
Sương mờ ẩn hiện bóng phù du
Cung đàn vắng tiếng người tri kỷ
Khói quyện tình xưa tỏa mịt mù.
Hạ Phượng
20090513
20090512
Tắm Sông
Thiếu nữ vai trần buông thả tóc
Hương đồng cỏ nội phủ làn da
Hồn nhiên uốn lượn theo dòng nước
Đất thẹn trời say nét ngọc ngà.
Hạ Phượng
20090512
Hương đồng cỏ nội phủ làn da
Hồn nhiên uốn lượn theo dòng nước
Đất thẹn trời say nét ngọc ngà.
Hạ Phượng
20090512
20090502
Mơ Mộng
Dựng mái nhà quê ở đất hiền
Vui đời giản dị, thú điền viên
Chung trà khẽ nhặt vầng trăng khuyết
Liễu quyện chân tình, sống thản nhiên.
20090502
Hạ Phượng
Vui đời giản dị, thú điền viên
Chung trà khẽ nhặt vầng trăng khuyết
Liễu quyện chân tình, sống thản nhiên.
20090502
Hạ Phượng
20090429
Về Quê
Độc hành lần bước về thôn
Cung đàn đồng vọng ru hồn phong sương
Dừng chân lặng ngắm tà dương
Phong bình lãng tịnh, chán chường thành đô.
Hạ Phượng
Cung đàn đồng vọng ru hồn phong sương
Dừng chân lặng ngắm tà dương
Phong bình lãng tịnh, chán chường thành đô.
Hạ Phượng
20090404
Đau
Bao đêm thao thức giấc không an
Nén kín tâm tư, chẳng thở than
Khẽ mượn tiếng xưa ru cõi mộng
Chập chờn nửa thức, nửa mê man
Bừng tỉnh, cơn đau .. vật vã thân
Cắn môi nuốt lệ đắng muôn phần
Buông lơi chăn gối, vươn tay níu
Níu, níu hư không .. buốt, buốt chân
Xiêu xiêu lần bước vén màn đêm
Bảng lảng bóng ai rũ trước thềm
Thấm đẫm sương khuya hồn lây lất
Một miền hư ảo, nặng lòng thêm
Nguyện ước mong sao giũ bụi hồng
Liễu thôi oằn oại giữa thinh không
Tâm bình tịnh phủ an miên giấc
Phận mỏng, trần ai cũng cam lòng
Thức trắng canh thâu tóc bạc màu
Chong đèn hiu hắt dạ xanh xao
Nỗi niềm trút cạn, sầu trang giấy
Hạ bút thơ đề, một chữ ... đau.
Hạ Phượng
Nén kín tâm tư, chẳng thở than
Khẽ mượn tiếng xưa ru cõi mộng
Chập chờn nửa thức, nửa mê man
Bừng tỉnh, cơn đau .. vật vã thân
Cắn môi nuốt lệ đắng muôn phần
Buông lơi chăn gối, vươn tay níu
Níu, níu hư không .. buốt, buốt chân
Xiêu xiêu lần bước vén màn đêm
Bảng lảng bóng ai rũ trước thềm
Thấm đẫm sương khuya hồn lây lất
Một miền hư ảo, nặng lòng thêm
Nguyện ước mong sao giũ bụi hồng
Liễu thôi oằn oại giữa thinh không
Tâm bình tịnh phủ an miên giấc
Phận mỏng, trần ai cũng cam lòng
Thức trắng canh thâu tóc bạc màu
Chong đèn hiu hắt dạ xanh xao
Nỗi niềm trút cạn, sầu trang giấy
Hạ bút thơ đề, một chữ ... đau.
Hạ Phượng
20090329
Vô Đề
Thất tình lục dục, sầu vây lấy
Hồi đầu thị ngạn, mấy ai cân
Dễ đâu xả diệt thế trần ?
Tâm phàm lần gội, ít phần nghiệp căn.
Hạ Phượng
20090429
Hồi đầu thị ngạn, mấy ai cân
Dễ đâu xả diệt thế trần ?
Tâm phàm lần gội, ít phần nghiệp căn.
Hạ Phượng
20090429
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)