20100320

Nhớ Hạ

Bao mùa hoa đỏ
Lặng tiếng ve sầu
Nắng chiều nghiêng gió
Lá rụng về đâu

Mộng thuở tri âm
Ru đời ngọt lịm
Hạ chở tình trầm
Xuôi dòng mực tím

Áo trắng thơ ngây
Còn vương bến đợi
Nhạn bỗng lạc bầy
Khuất xa tầm với

Giữa trời chạng vạng
Nhặt cánh thư xưa
Bóng người bảng lảng
Nhớ mấy cho vừa

Phượng đã xa rồi
Mười ba năm lẻ
Một thoáng đơn côi
Chợt thầm gọi khẽ

Hạ ơi!

Hạ Phượng