20251012

Tự Tĩnh

Có những lúc mang niềm tuyệt vọng
Ta một mình nương bóng tịch dương
Gió ngàn quyện khói trầm hương
Lên đồi tự tại, xuống đường tiêu dao

Dường như an ủi phần nào.

- Hạ Phượng -

20251012

20250701

#50

Sài Gòn là nhớ, là thương
Là miền ký ức đưa hương ngạt ngào
Trăm năm há dễ phai màu!

- Hạ Phượng -

20250520

#49

Kiếp này chỉ ước duyên tương ngộ
Nào dám mong gì chuyện tóc tơ.

- Hạ Phượng -

20250329

#48

Mình về buộc chỉ cổ tay
Học câu nhẫn nhịn, từ rày lặng thinh.

- Hạ Phượng -

20250323

Lỡ

Cuộc sinh tử nào ai lường trước
Sao người còn vội bước qua nhau?
Thôi đừng gieo nỗi tiêu tao
Kẻo mai chẳng kịp câu chào tiễn đưa

Trầm hương muôn nén cũng thừa.

- Hạ Phượng -

20250325

20250129

#47

Ở đây biển núi hữu tình
Nghe lòng nhẹ nhõm, một mình cũng vui.

- Hạ Phượng -

20250128

#46

Ta chọn thả hồn nghe biển hát
Gió chiều xoa dịu nỗi sầu đau.

- Hạ Phượng -

20240424

Cố Nghen

Em còn yếu đuối mong manh
Đời còn buồn bã, tuổi xanh chóng tàn
Cố lên! Quẳng gánh bi quan
Bước đi sẽ thấy muôn vàn niềm vui.

- Hạ Phượng -

20250424

20230917

#43

Đời vương bao nỗi oan tình
Dễ chừng đến kiếp lai sinh còn buồn?

- Hạ Phượng -

20230327

#42

Có qua muôn nỗi thăng trầm
Mới tường tri kỷ, tri âm ấy là...

- Hạ Phượng -

20230303

Lặng

Gói buồn thả chốn lặng thinh
Mình về góc nhỏ tự tình với thơ
Dịu dàng ru nỗi bơ vơ
Ôm trăng ước vọng bến bờ an yên

Chừng như nhẹ gánh ưu phiền.

- Hạ Phượng -

20230303

20230302

#41

Ừ đơn giản chỉ đôi lời thăm hỏi
Đủ ấm lòng bởi tiếng nói từ tâm.

- Hạ Phượng -

20230302

20230215

Trầm Uất

Nếu mai mốt bạn ghé sang vườn hạ
Nhớ ươm trồng vài cây lá thiện lương
Buổi xế chiều đừng gieo hạt tổn thương
Khi chưa biết tỏ tường và thấu hiểu

Chớ tàn tệ ăn hiếp người đau yếu
Thôi buông lời đàm tiếu, ác lắm thay
Kiếp đoạn trường chịu muôn nỗi đắng cay
Chửa xoa dịu, há đang tâm bức tử ?

Ân tình cũ trôi theo miền quá khứ
Bởi trò đời khéo trọng chữ kim ngân
Hoạn nạn rồi ắt rõ dạ thế nhân
Dường thực dụng, quên dần câu tương ái

Mình thèm sống bình yên ngày còn lại ...!

- Hạ Phượng -

20230215

20220430

Trở Lại

Chiều nay trở lại góc trầm
Bấy lâu gác bút, biệt tăm đó giờ
Chốn xưa vắng lặng như tờ
Cỏ lan rêu bụi phủ mờ thư hiên
Về đây nương ngọn gió hiền
Ngược dòng ký ức tìm miền thong dong
Ta ngồi nhặt chữ bên song
Nào hay sầu mãi ngụ trong câu từ

Một đời ôm gánh suy tư

- Hạ Phượng -

20220430

20220429

Mấy Mùa Qua

Ta chịu mãi những cơn đau bất tận
Nhức tột cùng đến nghĩ quẩn xa xăm
Đêm thét gào khóc ngất giữa tường câm
Sao bạn nỡ nhẫn tâm buông hờn trách ?

Rồi đưa chuyện, thêm dăm điều hạch sách
Tiếng bấc chì đã xé rách bình minh
Sự gièm pha tạo khoảng cách vô hình
Ôi sợ hãi, nên ẩn mình từ đó

Khóa điện thoại, chỉ còn nghe chuông gió
Ai nhắn tin, đều bỏ ngỏ lần hồi
Va chạm nào cũng vỡ nát tim côi
Tìm yên tĩnh để lòng thôi quặn thắt

Bao buồn tủi lâu nay hằng cắn chặt
Gói nỗi niềm dè dặt thả vào thơ
Ngồi bên trăng soi phận mỏng như tờ
Ru hồn lạnh bơ vơ trong cõi vắng

Nếu không thể cảm thông, xin im lặng
Đừng thốt lời cay đắng, đâm thấu xương
Chữ trọng khinh giờ đây hẳn dễ thường
Gieo sầu não tổn thương người cô thế

Này đời hỡi, khó chăng câu khích lệ ?

- Hạ Phượng -

20220429

20211102

Sinh Nhật Buồn

Bao cơn đau đớn liên hồi
Bước đi chẳng đặng, nên thôi hẹn hò
Gói ngày sinh nhật buồn xo
Vùi vào chăn chiếu co ro một mình.

- Hạ Phượng -

20211102

20200816

Tình tri kỷ

Ta thôi ước một mối tình thắm mãi
Để bao lần ngần ngại chữ yêu đương
Kiếp nhân sinh vốn dĩ đã vô thường
Hồn đồng cảm tựa nương âu cũng vẹn

Đời ngắn ngủi đừng buông lời hứa hẹn
Mỗi trăng về cùng cạn chén tâm giao
Sống chân phương nhẹ ru tiếng ngọt ngào
Và chia sớt những niềm đau trăn trở

Trời run rủi nếu mai này dang dở
Tạ ơn người đoạn duyên nợ tri âm
Khẽ nghiêng tai nghe từng nốt thăng trầm
Ôm kỷ niệm, thì thầm câu ly biệt

Mình thương trọn … nên đâu còn hối tiếc !

- Hạ Phượng -

20200816

20200707

Mưa Ngâu

Tháng bảy mưa về trỗi khúc ngâu
Ngoài song rả rích tiếng tơ sầu
Thương người lỡ nhịp cầu Ô Thước
Để mối duyên lành đẫm giọt châu.

- Hạ Phượng -

20200706

20200706

#36

Từ độ ấy ta thôi hò hẹn
Sợ môi mềm chạm chén rượu cay.

- Hạ Phượng -

20200706

20200704

Hoài Cảm

Vạn nẻo đời vắng người tri kỷ
Ta cuộn mình thủ thỉ cùng thơ
Khắc ghi kỷ niệm dại khờ
Dạ đâu nỡ để phai mờ tình xưa

Chắt chiu một mối duyên thừa !

- Hạ Phượng -

20200704